Mặc dù con đã lớn khôn nhưng trong lòng con những kí ức tuổi thơ, một tâm hồn trẻ con vẫn đọng lại mãi trong suy nghĩ. Khi con nhớ về mẹ, mẹ là một người rất vĩ đại và là người con yêu nhất trên đời, nhớ đến những lời ru của mẹ khi con còn là một đứa bé lên ba, nhớ những lần mẹ phải chịu vất vả vì ba, con thấy thương mẹ lắm. Đó là những kí ức con có thể nhớ rõ nhất và cũng là thứ quý giá nhất của con mà không gì có thể đổi lấy được.
Con nhớ và không thể nào quên mỗi lần con bị bệnh, mẹ đều chăm sóc con cẩn thận, có khi mẹ không ngủ, cái cảm giác được mẹ ở bên thật dễ chịu, an toàn và những lần ấy đã làm cho mẹ buồn phiền với những nếp nhăn ngày một nhiều vì lo cho con. Giờ con đã hiểu tình thương của mẹ đối với con không gì sánh nổi "con đã lớn hơn nhưng đối với mẹ con vẫn là đứa nhóc ngày nào luôn cần mẹ bảo vệ và giờ con hiểu sâu sắc tình mẫu tử mà mẹ lo cho con, con sẽ không làm cho mẹ buồn và làm mẹ phải lo lắng cho con nhiều nữa.
Mẹ ơi một điều mà có lẽ đến hết đời này con sẽ không bao giờ quên. Đó là một ngày mà mẹ bị bệnh ung thư, mọi người trong nhà ai ai cũng lo lắng, nhưng lúc áy con mới 14 tuổi nên vẫn vô tư bình thản vì lúc đó con chưa hiểu hết sự nguy hiểm của căn bệnh này, trong tâm trí của con : "chắc mẹ mau khỏi bệnh và về sớm với con thôi!" từ khi mẹ nằm viện con không được đi thăm mẹ vì phải lo giữ nhà để cha đi nuôi mẹ, khi thấy mẹ trên giường bệnh, trong con có cái cảm giác nào đó thật khó chịu khi thấy mẹ như vậy. Chính lúc ấy mẹ gọi con đến bên, con cảm nhận được mẹ nhớ con nhiều lắm. Mẹ ơi trong khi bệnh mà mẹ vẫn lo lắng cho con và quan tâm đến việc học của con, ngồi bên cạnh cha, con nhìn mẹ nằm trên giường bệnh thì cái suy nghĩ bình thản lúc trước không còn nữa, thay vào đó là sự lo lắng tột cùng và từng giọt nước mắt của con rơi không thể nào kiềm lại được.
Ngày 20/11 là ngày vui nhất của các thầy cô giáo và đáng lẽ mẹ đã hưởng trọn niềm vui ấy nếu không mắc bệnh. Cũng chính ngày này mẹ đã chuyển bệnh nặng phải chuyển gấp lên thành phố, ở tại nhà mình con bất gặp những giọt nước mắt của cha rơi, nhưng con đã thấy rồi cha ơi, cha và con đều rất sợ, sợ mẹ sẽ không còn ở cạnh con và cha nữa "Mẹ ơi con sợ lắm, con sợ mất mẹ.." chính lúc đó nếu ai cho con một đều ước, con sẽ ước mẹ vượt qua khó khăn này, trong con luôn hy vọng rằng mẹ vẫn khỏe và không sao. Mẹ chuyển lên thành phố con ở nhà con luôn mong chờ vào những cuộc điện thoại về, khoảng thời gian đó con luôn lặp lại câu nói "có sao không, bớt nhiều chưa" và cuối cùng tin vui nhất như con được sinh ra lần thứ hai là mẹ đã phẩu thuật thành công, lúc đó trong lòng của con nhẹ nhỏm và háo hức chờ mẹ trở về vì đã lâu ngày con không được gặp mẹ, con tưởng dường như không thể được gọi tiếng mẹ trong cuộc sống này nữa khi mẹ chuyển bệnh nặng và con cảm ơn sự quay lại của mẹ để cuộc sống của con có được một người mẹ như mọi người mẹ trên thế giới này. Xảy ra chuyện như vậy con mới biết mẹ quan trọng và có ý nghĩa như thế nào đối với con. Mẹ luôn là động lực để con bước tiếp trên đường đời.
Con biết sau này khi rời khỏi vòng tay yêu thương của mẹ, chắc sẽ có nhiều khó khăn, nhưng con luôn tin rằng mẹ luôn ủng hộ và luôn bên con. Chỉ sau vài tháng nữa là con đã đi học xa nhà, con sẽ nhớ nhiều lắm về gia đình, nhớ những tiếng cười giỡn của mẹ và cha, nhớ những tiếng đũa trong mâm cơm gia đình, nhớ tiếng mẹ mắng khi con đi chơi về khuya và con sẽ nhớ rất nhiều về cha và mẹ, những người đã cho con hình hài này và chăm sóc con trở thành người tốt khi con đã lớn, con ít nói con yêu mẹ nhiều lắm, con cũng không biết tại sao con không thể nói lên được nhưng giờ phút này con muốn nói ngàn lời rằng "Con yêu mẹ! Không gì có thể so sánh được với mẹ". Con cám ơn mẹ vì đã sinh con ra trong cuộc sống này và con thật hãnh diện và tự hào vì con có một người mẹ như mẹ.
Nếu có thể viết thêm nữa con sẽ viết suốt cuộc đời của con mới nói lên hết được công ơn sinh thành và nuôi dưỡng của cha và mẹ đối với con.. Con xin hứa với mẹ rằng, con sẽ cố gắng học tập thật tốt và thành đạt để đáp lại tình yêu thương mà mẹ đã cho con. Hãy chờ con mẹ nhé!
CON YÊU MẸ.
-Trúc Linh-
0 nhận xét:
Đăng nhận xét